3
Ai ngờ anh chàng ở rể này cũng có chính kiến riêng, ngay hôm đó đã dùng dây xích khóa quần mình lại.
Được rồi.
Tôi cũng không phải loại người ép buộc người khác.
Anh ấy cũng không muốn ở rể, tôi cũng chưa từng chào hỏi anh ấy tử tế, cứ coi anh ấy như một món đồ.
Tôi cũng thấy hơi áy náy.
Nhưng dù sao cũng cưới về rồi, từ từ vun đắp tình cảm cũng được.
Nhưng tôi không ngờ, lại kéo dài đến tận ba năm.
Không cho ngủ chung, không cho hôn, không cho sờ, không cho nắm tay.
Thậm chí nằm chung giường cũng không được!
Tôi đã thử “cưỡng ép”, nhưng vừa chạm vào người anh ấy, mắt anh ấy đã đỏ hoe.
Khiến tôi tiến cũng không được, lùi cũng không xong.
Thật bực bội.
Sức hút của tôi kém đến vậy sao?
Tôi vừa định ngồi dậy hỏi anh ấy thì anh ấy đã nhanh chóng nhắm mắt, quay mặt đi,…với vẻ mặt cam chịu, như thể người ngồi trên anh ấy là thứ gì đó bẩn thỉu.
Lần đó, tôi bị tổn thương sâu sắc, hai tháng liền không nói chuyện với anh ấy.
Có lẽ cảm thấy có lỗi với tôi, Cố Yến Bạch lần đầu tiên chủ động nắm tay tôi, kéo tôi đến bàn ăn, tự tay đút tôi ăn.
Anh ấy không hiểu phụ nữ chúng tôi chút nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-tham-lang/3742199/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.