Năm thứ ba kết hôn với người chồng câm, anh ấy vẫn không muốn gần gũi tôi.
Nhìn chiếc váy ngủ ren trên người, rồi lại nhìn bóng lưng anh ấy rời đi không chút do dự, tôi quyết định buông tay, trả lại tự do cho anh ấy.
Sáng hôm sau, tôi đang chuẩn bị lấy bản thỏa thuận ly hôn ra bỗng nhiên nghe thấy tiếng lòng của anh ấy:
【Sao vợ vẫn chưa thay váy ngủ?】
Tôi sững người, nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi ngay ngắn đối diện bàn ăn.
Đầu và tai Cố Yến Bạch dần đỏ lên, tiếng lòng dồn dập lại vang lên:
[Hình như vợ đang nhìn mình?]
【Cô ấy thật đáng yêu, muốn hôn vợ yêu rồi làm thế này thế kia…
Nhưng mình không xứng với cô ấy, hỏng mất, mình không chịu nổi…】
Ngay sau đó, một âm thanh kỳ lạ vang lên trong không khí.
1
Bầu không khí bỗng trở nên kỳ quái.
Cố Yến Bạch run lên, chiếc bánh bao nhỏ trên đũa rơi xuống đất. Anh ấy đột nhiên đứng dậy.
“Anh ăn xong rồi, về phòng trước.”
Anh ấy dùng ngôn ngữ ký hiệu nói với tôi xong, vội vàng kéo vạt áo chạy về phòng.
Tôi nhìn đĩa bánh bao còn nguyên trên bàn đối diện, bắt đầu nghi ngờ âm thanh vừa rồi chỉ là ảo giác.
Cố Yến Bạch tuy câm nhưng miệng vẫn hoạt động bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-tham-lang/3742198/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.