Bình thường, sau bữa cơm chiều, nếu còn sớm, Từ Dữu Dữu sẽ tự một mình về nhà. Nhưng nếu đã muộn, bà ngoại Kiều nhất định sẽ kêu Kiều Mộc hoặc là Lư Thời đưa Từ Dữu Dữu trở về. Lư Thời biết em họ mình thích Từ Dữu Dữu, đương nhiên sẽ không tranh giành với Kiều Mộc, cho nên lần nào cũng để Kiều Mộc tiễn cô về. Tuy nhiên, cậu cũng cảm thấy trong trường hợp gặp phải ăn cướp, người được che chở chắc cũng không phải Từ Dữu Dữu.
Hôm nay bài tập về nhà tương đối nhiều, đều thuộc những phần Từ Dữu Dữu không am hiểu, cho nên lúc làm bài xong thì trời cũng đã tối. Thu dọn sách vở cho vào cặp xong, theo thường lệ Kiều Mộc tiễn Từ Dữu Dữu về nhà.
"Hôm nay mình muốn về thẳng nhà luôn." Thường ngày Từ Dữu Dữu đều đi dạo phố một vòng, chờ đến khi mẹ Quý đóng cửa tiệm sẽ cùng nhau về nhà.
"Được, vậy chúng ta đi sang phía bên này, đi thẳng từ trong ngõ băng qua sẽ mau hơn một chút." Kiều Mộc rất quen thuộc với đường xá tại Hồng Loa cổ trấn, muốn đi đâu cũng được, cậu đều có thể tìm những đường đi tắt nhanh nhất có thể.
"Ừm." Bây giờ đang là đầu xuân, ban đêm còn mang theo một chút hơi lạnh, Hồng Loa trấn lại là vùng sông nước, màn đêm vừa buông xuống là khí ẩm liền theo sau bốc lên, xen lẫn với ánh đèn đường rải rác, có thể nhìn thấy một làn sương mỏng màu trắng sữa ẩn hiện, Từ Dữu Dữu có chút lạnh, không thể không bó chặt hai tay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-khong-the-choi-tu/1136931/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.