Editor: Qing Yun
Khắp phòng y tế đều là màu trắng. Trần nhà màu trắng, mành che màu trắng, giường bệnh màu trắng, đến chính màu da của cô cũng là trắng bệch.
Đau đầu kịch liệt khiến Miyazaki Chihiro cuộn tròn cả người, cô đè chặt thái dương, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh. Có người đang nói chuyện với cô, không phân rõ là bạn học nào, cô cố nén trái tim đập nhanh lẩm bẩm đáp lại.
"Không, không sao... Nghỉ ngơi một chút... Là khỏe..."
Bạn học im lặng nhẹ nhàng buông tấm mành, chừa lại không gian yên tĩnh cho cô nghỉ ngơi. Cô nửa mê nửa tỉnh, mơ hồ nghe thấy tiếng khép cửa cùng với câu nói từ ngoài hành lang truyền vào.
"Con bé không phải đột nhiên bị kích thích."
Ieiri Shoko khoanh tay lạnh nhạt liếc nhìn ba người đang trốn ở chỗ ngoặt hành lang, cô ấy dời mắt, tựa lưng vào cửa sổ, bên ngoài cửa sổ là cảnh núi trùng điệp, trời đang lúc chạng vạng, nắng vàng rơi xuống người cô ấy, chiếu lên đôi mắt thâm đen mệt mỏi.
Dù là đã là năm thứ năm cai thuốc, cơ thể vẫn thỉnh thoảng nhớ lại sự ỷ lại với nicotin, cô ấy vô thức vuốt ve đốt ngón tay, nhíu mày ngước mắt nhìn thanh niên đứng bên cạnh, giọng điệu nhạt nhòa.
"Là bệnh tâm lý, chắc cũng không ít năm rồi..."
Chỗ ngoặt như có tiếng xôn xao, Ieiri Shoko hơi nhướng mày, bình tĩnh nói hết câu.
"... Rối loạn căng thẳng sau chấn thương, tên gọi tắt là PTSD." Nữ bác sĩ tùy ý gom lại mái tóc dài bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-dep-nhat-the-gian/3725410/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.