Trời nhanh chóng đã đến nửa đêm, Hiểu Vương soi đèn xem đồng hồ đeo tay, đúng là đã hơn 12 giờ đêm rồi. Lại lấy điện thoại trong túi quần ra nhìn, cột sóng trên màn hình điện thoại toàn bộ không có một vạch nào. Càng tiến sâu vào rừng, sóng di động càng yếu. Có thể xem như, hai người bọn họ giờ này chính xác là đã mất liên lạc với thế giới bên ngoài. Phía trước, Yến Thanh vẫn chuyên chú dò đường, Hiểu Vương tò mò bèn hỏi.
– Tiêu huynh đệ này, cậu có chắc là biết đường không?. Giữa đêm hôm thế này, rất khó định vị phương hướng, hơn nữa còn có thú hoang đi kiếm ăn. Chi bằng tìm một nơi an toàn, chúng ta căng lều nghỉ chân, đợi sáng lại đi tiếp.
Yến Thanh nghe anh nói, hắn không có dừng lại, vẫn băng băng bước tiếp, cứ thế mà đáp.
– Tôi biết, thế nhưng tôi đây đã có tính toán trước. Đám âm hồn ấy mạnh hơn vào ban đêm, chúng ta không nên đợi đêm xuống rồi mới đánh nhau với chúng một trận. Thời gian không còn nhiều, đêm nay nhất định phải tìm ra sào huyệt của ả nữ quỷ kia, sau đó sẽ đánh giá một lượt, đợi sáng thì hành động. Anh chịu khó chút đi. Sau khi tìm ra được ngôi nhà ấy, liền nghỉ ngơi một chút. À phải rồi…
Yến Thanh sực nhớ ra điều gì, bèn dừng ngang câu nói, đứng lại lần mò nơi tay nải, lấy ra một thứ. Hoá ra là Phục Hồn Phù. Hắn giơ tấm phù trước mặt, cười cười.
– Mải hành sự quên mất tiểu ma nữ này.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-ton-chi-giao-lo/4572222/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.