Đúng như kế hoạch, sáng sớm ngày hôm sau, trời vừa nhá nhem sáng, Hiểu Vương cùng Yến Thanh đã rời Liên Hoa Tự lên đường vào Hà Tĩnh. Lê Vi thì trú trong Phục Hồn Phù. Trước khi từ biệt đại sư Hạnh Duyên, người có căn dặn bọn họ rằng.
– Khổ tận cam lai, khổ ải không vượt qua, không thể nhìn thấy chân ái. Đi, và tìm chân ái của các người. Chỉ cần có lòng tin, ắt sẽ thấy đường đi. A Di Đà Phật.
Hiểu Vương nghiêm chỉnh nghe lời chân tâm của đại sư, đoạn chắp tay đảnh lễ. Chỉ có Yến Thanh là vẫn vô tư chân đá đông tây, vẻ mặt bất cần. Giống như những lời kia của sư bá mình là nói riêng với tên nam tử họ Trần, không có liên can gì tới hắn. Đại sư nheo mắt nhìn thiếu điệt tử, cũng chỉ biết đặc biệt nhắc nhở.
– Tiểu tử thối, con chính là phải cẩn thận hành động, có biết chưa?. Đừng nóng vội mà hỏng việc. Dẫu xảy ra chuyện gì, hãy tin tưởng vào bản thân mình.
Yến Thanh nghe sư bá nói mình, vẻ mặt đều rất nghiêm túc, ấy vậy hắn lại chỉ cười cười tếu táo đáp lại.
– Xem người kìa, có cần nghiêm trọng quá lên không?. Đây đâu phải là lần đầu con diệt quỷ, người không cần nặng nhẹ như vậy.
Đối với mấy lời phớt lờ của tên thiếu niên, sư Hạnh Duyên chỉ khẽ “ hừm “ một tiếng, xong rồi cũng móc trong túi áo đưa cho hắn một vật.
– Con cầm lấy.
Yến Thanh tròn mắt đón lấy vật đó từ tay sư bá, không biết là gì, bèn hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-the-ton-chi-giao-lo/4572221/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.