Giang Chiếu Lâm ngồi cạnh cô, nhìn cô hồi lâu, sau đó mới hỏi: “Cậu không sao chứ?”
Đào Tư Duyệt nhíu mày, suy nghĩ đình trệ, lắc đầu: “Tôi không sao.”
Giang Chiếu Lâm cẩn thận thăm dò: “Sau khi bố cậu đưa cậu về quê, đã xảy ra chuyện gì?”
Đào Tư Duyệt thấy ánh mắt cậu có phần kỳ lạ, cô ta khó hiểu: “Có gì đâu, chỉ ở đó mấy ngày thôi. Tôi cảm thấy chẳng có vấn đề gì nên quay lại. Sắp thi đại học rồi, lấy đâu ra nhiều thời gian để phân tâm thế?”
Tay chân Giang Chiếu Lâm lạnh toát, cậu đã phát giác ra điểm bất thường. Sau khi suy nghĩ nửa phút, cậu khéo léo hỏi: “Cậu còn nhớ chú Hà bị gì không?”
Tay cầm bút của Đào Tư Duyệt khựng lại, lát sau cô ta đau lòng, gật đầu đáp: “Hình như tự sát rồi, bố nói với tôi vậy.”
Giang Chiếu Lâm từ từ quay người lại, không dám hỏi nhiều thêm. Tiếng máu chảy bên tai cuồn cuộn như sóng dữ, cậu cứng ngắc chớp mắt, mãi vẫn không tỉnh dậy nổi, thế là cậu mới nhận ra lúc này mình đang rất tỉnh táo.
“Tại sao chú ấy phải làm thế?” Đào Tư Duyệt cảm khái, cầm tập đề thi trước mặt lên, hỏi cậu: “Cậu làm xong đề này rồi sao? Sao tôi cảm thấy giáo viên chưa giảng đề này nhỉ?”
Giang Chiếu Lâm rối rắm, bảo cô ta đi hỏi người khác, còn bản thân lao vào nhà vệ sinh, tạt một đống nước lạnh vào mặt, cầu mong sự bình tĩnh trong cái nghẹt thở và lạnh lẽo.
Cậu tìm Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-re/3330581/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.