🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khoảng thời gian Trịnh Tần Mỹ vừa chết, Trịnh Hiển Văn luôn trong trạng thái thẫn thờ.



Vừa hay khi đó trại giam mời một cảnh sát có tuổi tới diễn thuyết, Trịnh Hiển Văn biết ông ấy. Người đàn ông trung niên vừa uống nước vừa kể lại trải nghiệm của mình, động viên mọi người cải tạo tốt, đừng từ bỏ hy vọng, đời người còn rất dài.



Trịnh Hiển Văn nghe được giọng nói trầm ồn, ân cần ấy, anh ta chợt cảm thấy quen thuộc tới lạ, mắt nhìn thẳng về phía trước.



Cảnh sát phát giác ra ánh mắt anh ta bèn dừng lại, hỏi một câu: “Sao thế?”



Trịnh Hiển Văn đờ đẫn lắc đầu.



Tối đó anh ta đã nằm mơ một giấc mơ vô cùng rõ ràng, nói chính xác là quay về ký ức. Giờ nhớ lại anh ta mới bừng tỉnh, mới nhìn rõ, mới hiểu được ẩn ý sâu xa.



Nửa tháng sau khi anh ta vào tù, Trịnh Tần Mỹ đã tới thăm.



Cách một lớp cửa kính, Trịnh Tần Mỹ suy tư hồi lâu rồi dặn dò như bình thường: “Con phải ăn uống đầy đủ, biết chưa?”



Tóc Trịnh Hiển Văn rất ngắn, để lộ ra vết sẹo màu trắng trên trán. Anh ta xoa mái tóc lởm chởm của mình, gật đầu cho có lệ.



Trịnh Tần Mỹ nghiêng người về phía trước, quan tâm hỏi: “Có ai bắt nạt con không? Họ có đánh con không?”



Trịnh Hiển Văn lắc đầu, nhưng Trịnh Tần Mỹ vẫn không yên tâm. Bà rướn cổ, mũi sắp dính vào cửa kính tới nơi, thử nhìn ra sự thật qua vẻ mặt Trịnh Hiển Văn.



Trịnh Tần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-re/3330569/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lối Rẽ
Chương 67
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.