Cảnh sát không biết đang có chuyện gì xảy ra nên không đưa Đào Duệ Minh vào thẩm vấn. Khi Hà Xuyên Châu đi vào, Đào Duệ Minh lập tức đứng dậy, hai mắt nhìn cô chằm chằm. 
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cậu ta tự thấy mình đã tìm được sơ hở, mặc dù không thuyết phục lắm nhưng cũng hợp lý, logic. Cậu ta coi câu hỏi này như cọng cỏ cứu mạng, tức tối chất vấn Hà Xuyên Châu: “Nếu thật sự như những gì cô nói, vậy tại sao Hà Húc phải cứu mẹ tôi? Sao cô không lấy chuyện này ra uy hiếp bọn tôi?” 
Hà Xuyên Châu nhìn cậu ta, sau đó mặc kệ, lấy điện thoại ra tìm lại đường link rồi đưa điện thoại cho cảnh sát bên cạnh. 
“Đây là video liên quan. Từ lúc mới đăng video này cho tới nay, lượt xem đã khá cao. Chuyện cậu ta tố cáo hoàn toàn là bịa đặt, phiền các anh chứng thực lại. Ngoài ra, mặc dù cậu ta không chỉ đích danh tên của tôi, nhưng trong đội phụ trách vụ án chỉ có tôi là nữ giới mang họ Hà. Hành động của cậu ta đã khiến danh tiếng của tôi bị tổn thất nghiêm trọng.” 
Lúc trưa cảnh sát có xem video, vậy nên chỉ cần liếc nhìn một cái, không cần ấn vào, anh ấy đã quay đầu hỏi Đào Duệ Minh: “Đây là video cậu đăng sao?” 
Lần này Đào Duệ Minh không trả lời nhanh như trước, cũng không phủ nhận. 
Hà Xuyên Châu nói: “Còn có một người tên Hàn Tùng Sơn nữa, họ cùng lên kế hoạch.” 
Cảnh sát nói với Đào Duệ Minh: “Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-re/3330539/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.