Hà Nguyên Quang biểu hiện để Dương Tuấn cảm thấy kinh ngạc.
Mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng vẫn dám can đảm đứng ra, nếu là bình thường thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ là kẻ ngu.
Bất quá Dương Tuấn tại trong ánh mắt của hắn lại thấy được sự cơ trí.
- " Hắc! Thật sự là thú vị, cũng nên chơi đùa một lát đi! " Dương Tuấn khẽ nhếch miệng nói.
Bụp!
Đóng lại quạt giấy, Dương Tuấn lúc này chậm rãi đứng dậy.
Hắn bộ pháp chậm rãi đi tới Hà Nguyên Quang trước mặt, ánh mắt cười nhưng không phải cười nói: -" Là ta, không biết vị này công tử muốn xử lý như thế nào? "
Gặp Dương Tuấn áp sát, Hà Nguyên Quang không tự chủ lui lại nửa bước.
Tuy nhiên đã liều thì phải liều đến cuối cùng, hắn sắc mặt lập tức hiện lên hung ác, ngón tay chỉ thẳng lên trời nói: -" Hung đồ thật sự là lớn mật, có biết đây là nơi nào? "
- " Đây chính là Đại Việt đế quốc đế đô, từ xưa đến nay luôn cấm tranh đấu, dưới chân thiên tử, dám ở tại nơi này hành hung người, thật sự là không để đế quốc vào mắt. "
- " Hiện muốn sống còn không mau mau cúi xuống nhận tội, bằng không đợi ta báo đi lên, ngươi cái đầu này khó mà giữ được. "
- " Hahaha! " Nghe những lời này Dương Tuấn không nhịn được đột nhiên cười lớn, trước mặt kẻ này quả thực càng lúc càng thú vị.
Chỉ là một trận ma sát, đối phương vậy mà trực tiếp úp lên đầu hắn cái mũ phản nghịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-quan/397711/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.