Không có bảo mẫu Lục Bân, giờ Lôi Đình mới nhận ra thiếu niên xuất sắc đến mức nào. Cậu chẳng những học giỏi, biết sửa xe, còn biết nấu ăn, dọn dẹp nhà, có thể nói là cái gì cũng giỏi. Một hôm tan tầm, thấy thiếu niên đang dẫn con trai mình giặt đồ lót, anh lại càng hoảng sợ. Nhưng sau khi xấu hổ, anh lại cảm thấy hạnh phúc đong đầy. Đây mới đúng là nhà.
Nhưng không phải mọi chuyện lúc nào cũng tốt đẹp, hiện tại Lôi Đình gặp phải chút phiền toái.
“Ngại quá trạm trưởng à, anh xem, đường đến xã Thông Nguyên rất khó đi, căn tin chúng tôi toàn là hai tuần mới ra thành phố mua đồ ăn một lần, vậy nên số lượng nguyên liệu đều theo chỉ tiêu, thật sự không thể lấy thêm ra được nữa.” Sau năm ngày liên tục cung cấp nguyên liệu tươi sống cho nhà trạm trưởng, bếp trưởng rốt cuộc không thể lấy thêm được nữa.
“Vậy sao? Xin lỗi, tôi không biết.” Lôi Đình khẽ khom người.
“Nào có nào có…” Thấy trạm trưởng không làm khó mình, bếp trưởng khẽ thở phào, nói thêm, “Hay anh qua nhà lái xe Triệu Đại Dũng hỏi thử xem, vợ cậu ta là Vương Phương ấy, lần nào đi mua sắm cũng mua rất nhiều đồ, nhà còn nuôi gà vịt với trồng rau. Nhà cậu ta nhất định sẽ có.”
“Vậy à, cảm ơn.” Lôi Đình xoay người đi đến nhà Triệu Đại Dũng, nửa đường gặp được Khúc Tĩnh vừa từ bên ngoài về, hai người vừa đi vừa nói.
Gõ cửa nhà Triệu Đại Dũng, nói rõ mục đích của mình, Triệu Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-phong-he-thong/2009767/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.