🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- " Tôi nói rồi, nếu cậu không biết an phận. Có hậu quả gì thì bản thân tự gánh không nên trách ai cả ".



Nói rồi Minh Châu đi ra ngoài bỏ mặt Thế Khải đứng chôn chân ở đó.



Gì vậy, đang là đang uy hiếp sao? Mình có làm sai gì đâu chứ?. Khó hiểu thật mà.



- '' Anh Thế Khải ''. Đang miên man suy nghĩ, đột nhiên giọng nói có chút mệt mỏi của Giai Giai vang lên. Làm cho cậu trở về thực tại. Thấy Giai Giai đã tỉnh cậu vui mừng ra mặt.



- '' Bé con, em tỉnh rồi sao? Chỗ nào không khỏe phải nói cho anh biết, có rõ chưa? ''. Anh không biết lí do lấy tư cách gì ra lệnh cho Giai Giai. Nhưng mà thấy cô bé này bị bệnh là anh lo sốt sắng.



Nhìn mặt con bé có vẻ hơi sợ. Anh cũng biết mình có chút hơi quá đáng, nhẹ giọng hối lỗi:



- '' Anh chỉ là lo lắng cho em. Đã làm cho em sợ rồi. Anh xin lỗi Tiểu Giai ''.



- '' Anh Thế Khải sao phải xin lỗi em. Anh lo lắng cho em như vậy, em rất vui ''. Bé con mới tỉnh dậy nên gương mặt có hơi phờ phạc và căng thẳng. Làm cho Thế Khải hiểu nhầm là sợ khi cậu có hơi lớn tiếng.



- '' Ưm.... Vậy em có đói chưa? ''



- '' Có ạ! ''.



Đợi một chút anh sẽ đi xuống hỏi chú Thẩm. Nói rồi cậu quay đầu định xuống phòng bếp. Sao chú Thẩm nói đi nấu cháo cho Tiểu Giai mà lâu thế.



Cạch

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628338/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.