’ Nếu vậy thì ở lại với tôi, tôi cần cô ’. Đây là những lời thật lòng từ tận sâu trong trái tim ông, nó không hoa mĩ, ướt lệ. Chỉ là lời nói chân thành xuất phát từ một người đàn ông.
Bà thoáng bất ngờ trước câu nói của ông.
Cuộc sống này quả là trêu ngươi. Một người tốt với mình như vậy lại không có thể ở cạnh. Còn người mang tiếng là chồng lại đi hạch sách, để cho bà phải dằn vặc với mớ hỗn độn mà ông gây ra.
Tuy biết chuyện này trái với luân thường nhưng trái tim và cảm xúc của bà đã ngự trị hình bóng của ông.
Đâu phải muốn ở lại là dễ, khi mà anh ấy vừa mới ly hôn vợ mình.
Chẳng khác nào là mình đi công khai phá hoại gia đình người khác.
Không được! Nhất định không làm những việc trời đất bất dung.
’ Xin lỗi anh, tôi không thể ở lại ’. Chắc chắn là như vậy, bởi không người phụ nữ nào có chồng rồi mà lại đi theo người đàn ông khác.
Nghe bà nói vậy, tuy ông có hơi thất vọng nhưng không thể ép buộc một ai nghe theo lời mình được.
Cuộc hôn nhân với bà ta đã đã làm cho ông thức tỉnh.
’ Vậy thì đành vậy, tôi không ép cô ’.
Khi ông níu kéo thì bà quyết liệt từ chối, khi mà ông chấp thuận theo ý bà thì cảm giác trống trải vô cùng.
’ Vậy bây giờ tôi xin phép anh ’. Đã đến lúc bà chào tạm biệt nơi này cũng như người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628271/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.