Trong xe không khí căng thẳng đến ngột thở. Rõ ràng là yêu nhau nhưng lúc nào cũng gây hiểu lầm cho đối phương. Lục Đông cái gì cũng tốt nhưng cô ghét ở cậu có chuyện gì cũng giấu cho riêng mình rồi quay sang trách thầm cô.
Thôi, cô hi sinh mở lời trước:
’ Anh giận em sao? ’. Tuy câu hỏi ngu ngốc nhưng đỡ hơn là im lặng.
Không lẽ bây giờ cậu nói là cậu đang rất giận chuyện giữa cô và Thế Khải.
Chuyện lúc ở vườn anh đã bỏ qua không tính toán. Bởi anh biết cô không phải là con người dễ thay lòng. Cậu biết mình ghen tuông là không đúng nên cố kìm nén để tha thứ nhưng không ngờ lại gặp hai người họ lôi lôi kéo kéo ở trước cổng.
Cậu cũng biết tức giận chứ.
’ Anh không có ’. Cậu cũng không muốn bàn đến vấn đề này với cô.
’ Rõ ràng là có, anh đang trách em đi chung với Thế Khải đúng không ’. Cô biết ngay là Lục Đông sẽ không chịu nói.
Lúc nãy, thấy anh vui vẻ mà giải vây cho cô. Nên cũng mừng thầm là anh ấy không còn giận nữa. Nhưng không ngờ ngoài mặt là vậy nhưng vẫn còn để bụng chuyện giữa mình và Thế Khải.
Hôm nay, cô không cạy miệng của Lục Đông được thì tên cô sẽ cho cậu viết ngược lại. Ấy, viết ngược lại thì mình họ Giai sao? Nếu biết mình không mang họ Thẩm ba sẽ đuổi ra khỏi nhà mất. Không nên chơi dại như vậy. Cô mặc kệ như thế nào cũng phải bắt Lục Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628233/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.