Mấy ngày hôm nay Minh Châu liên tục làm mặt lạnh, không ngó ngàng gì đến Thừa Quân. 
Điều nàu, làm Thừa Quân cảm thấy vô cùng khó chịu. Đi qua, đi lại khắp phòng xem có cách nào làm cho cô ta đừng trưng bộ mặt như vậy với mình nữa. 
Nhưng cũng không đúng, tại sao mình phải tìm cách lấy lòng cô ta?. Tuy là bản thân sai nhưng đã cố nói ra một tiếng xin lỗi rồi còn gì. 
Nghĩ đi, nghĩ lại cảm thấy mình không làm điều gì sai cả nên đã không còn suy nghĩ nhiều về Minh Châu, cố gắng tập trung cho công việc. Nhưng thật ra, Thừa Quân vẫn vô cùng ấm ức khi bị cấp dưới bơ đẹp... 
' Ơ, ba dậy rồi sao? '. Gương mặt cô tươi tỉnh hơn khi ông Thẩm thức dậy sau giấc ngủ khá dài. 
' Giai Giai... '. Ông vẫn còn mơ màng, thều thào gọi tên cô. Bản thân như bị thứ gì đó đè nặng, khi nói cũng vô cùng khó khăn. 
' Ba... '. Thấy ba cố gắng ngồi dậy, cô cũng nhanh tay đỡ ông. 
' Cảm ơn con '. 
' Ba thấy trong người như thế nào '. Cô ân cần quan tâm. 
' Con cứ yên tâm, ba khỏe nhiều rồi '. 
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 
1. Trùng Sinh Để Gặp Người 
2. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng 
3. Có Thần: Tình Sử Thành Ốc 
4. Em Có Thể Đi Theo Anh Không 
===================================== 
Ba lúc nào cũng như vậy, cứ luôn nói mình không sao. Ba có biết nói như vậy mới làm cho cô không yên tâm không? 
Nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-dau-thuong/2628169/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.