Ngày đầu tiên bị bắt giam, Thủy thần không hề phản kháng, y thừa nhận trâm hoa mai là do mình làm gãy, cũng thoải mái để lính đưa y vào ngục. Sau vài giờ tra hỏi của Phong thần, y cũng không khai nhận gì thêm, yêu cầu duy nhất của y là được gặp từng người trong Thất thần. Ai cũng đoán, người đầu tiên y gặp hẳn là tri kỷ Mộc thần của mình, không ngờ, kẻ được y gọi mặt điểm tên lại là thần quan Nhược Thủy.
Ngay cả Nhược Thủy cũng có vẻ vô cùng ngạc nhiên, một phần vì không nghĩ tới, phần khác vì hoảng sợ khi nhìn thấy bộ dáng máu me be bét của y, đôi vai Nhược Thủy co rụt lại.
- Như huynh...
Giọng cậu run cầm cập, cậu được lính đưa vào trong buồng giam. Cánh cửa ngục đóng sập sau lưng làm tim cậu cũng nhảy thót lên một tiếng. Cậu bước tới một bước rồi lại dè dặt bước lui.
- Đỡ ta xuống.
Giọng Như Hà nhỏ xíu, tuy chẳng biểu lộ ra nhưng y đã đau tới nhợt sắc. Nhược Thủy vâng một tiếng rồi vội vã tiến đến gỡ dây trói, nhưng tới khi chạm vào y rồi cậu mới biết, hóa ra dưới lớp máu me kia, da thịt y lại hoàn toàn lành lặn, cứ như màu đỏ đó chỉ là vẽ nên. Đôi mắt Nhược Thuỷ ánh lên chút hoài nghi nhưng rất nhanh đã bị cậu giấu đi. Cậu rút ra từ tay áo một chiếc khăn nhỏ rồi chậm rãi lau đi từng vết máu trên gương mặt Như Hà. Cả quá trình ấy, y đều dựa vào người cậu, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230527/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.