Khi Gabriel, Esme và Zaza vừa rời khỏi nhà ngục thì Tố Tố đã đợi sẵn ở đó. Nàng cúi mình một cái thi lễ.
- Nương nương dặn tôi đón ngài.
Esme chưa vội đáp gì, ông quay sang nhìn Gabriel. Nó thờ ơ ngó lại ông.
- Tôi không đi cùng đâu.
Gabriel nói thẳng. Nếu còn bắt nó nhìn hai người họ tình qua ý lại ân ân ái ái, nó cũng không chắc liệu mình có gây sự hay không. Đứng bên cạnh, Zaza len lén siết chặt tay nó.
Esme cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, ông dường như có đôi lời muốn nói cùng Gabriel nhưng thấy nó như vậy ông lại chẳng dám lên tiếng. Cuối cùng, Esme im lặng theo chân Tố Tố rời đi.
- Bị bỏ rơi rồi.
Nhìn theo bóng cha mình, Gabriel chậm rãi bảo.
- Em siết tay ta làm gì?
- Em sợ cậu chủ sẽ đến Hữu thần cung.
Zaza nói nhỏ, tuy đã khôi phục hình người nhưng con bé vẫn còn giữ lại hai cái tai vằn xù lông. Hiện tại, hai cái tai ấy đang cụp xuống đầy buồn rầu.
- Em không thích Hữu thần? Tính ra, bà ấy là mẹ của cha em thì cũng là bà em đó.
- Bà ấy không coi cha em là con đâu. Hữu thần đáng sợ lắm.
Zaza bồn chồn nói. Hổ ta cứ ngó ngang rồi lại ngó dọc.
- Cậu chủ, giờ cậu muốn đi đâu?
Gabriel trầm ngâm. Kỳ thực, ở tương lai 2575 năm sau nó đã từng tới Đông cung làm khách đôi ba bận, nó biết Đông cung cũng có nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-than/3230521/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.