Nghe tên bắt cóc nói vậy trong lòng Lam Lan vô cùng hoảng sợ, cô cầu xin hắn:
- Xin anh hãy tha cho 2 đứa nhỏ. Chúng còn bé, sẽ không nhớ nổi mặt anh đâu, chúng sẽ không báo cảnh sát.
- Đúng vậy, hai đứa nhỏ sẽ không gây ảnh hưởng gì cho anh được đâu. Chỉ cần anh tha cho tụi nhỏ thì tôi sẽ làm theo tất cả yêu cầu của anh.
- Được thôi, tao sẽ toại nguyện cho hai vợ chồng chúng mày.
Tên Khang khống chế Huân Hy và Hy Nhu, hắn cởi trói cho Lam Lan, bắt cô lấy dây thừng buộc tay và chân Lâm Duy lại.
- Được rồi, con đĩ. Mau lại đây.
- Ông hãy thả 2 đứa bé ra.
- Nhiều lời, mày muốn tao bắn nát đầu nó ra phải không?
Lam Lan thấy hắn chuẩn bị bóp cò nên cũng không dám phản kháng lại nữa, cô ngoan ngoãn nghe theo lời hắn. Cô tiến đến thay thế vị trí của Huân Hy. Hắn cũng giữ đúng lời hứa thả Huân Hy và Hy Nhu ra. Nhưng hai đứa nhỏ mếu máo nhất quyết không đi, một phần vì sợ bố mẹ sẽ bị làm hại, một phần vì chúng còn quá nhỏ, không biết phải thoát ra khỏi nơi rừng núi hoang vu này bằng cách nào nữa.
- Mẹ, papa. Chúng con sợ lắm - Hai anh đứng tại chỗ mếu máo khóc.
Lam Lan nhìn chúng như vậy cũng không khỏi đau lòng, cô nhẹ giọng nói hai đứa nhỏ chạy khỏi đây. Vừa rồi khi cô trói Lâm Duy, anh nói cho cô biết chỉ cần kéo dài thời gian và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-em/2214711/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.