Tựa như vừa trải qua một giấc mơ dài thật dài, đến lúc tỉnh dậy vẫn cảm nhận được bi thương và vui mừng.
Bước đến cánh đồng trải đầy hoa Lavender màu tím, Lam Lan dang đôi tay, hít một hơi thật dài. Mùi thơm nồng nàn bay vào khoang mũi khiến cô dễ chịu vô cùng. Tháng sau là mùa hoa Lavender nở rộ, những cánh đồng lavender ở đây như trải dài bất tận, khắp không gian là một màu tím bạt ngàn. Đến nơi đây đã được hơn bốn tháng, bụng cô bắt đầu nhô ra, có chút giống phụ nữ mang thai rồi chứ không còn dáng vẻ thiếu nữ của ngày trước. Cô xoa bụng và nói chuyện với đứa bé:
- Bảo bảo, dù không có ba nhưng mẹ sẽ nuôi dưỡng con thật trắng trẻo mập mạp, nhớ ngoan, không được đạp mẹ nha.
Đang mải nói chuyện với con yêu nên cô không nghe thấy có người gọi cô từ phía xa. Người đó tiến lại gần, vuốt nhẹ lên bụng cô.
- Hey, Elaine. Đứa bé có đạp cô không? ( câu này người đó nói bằng tiếng Pháp)
- Không, bảo bảo rất ngoan chỉ thỉnh thoảng mới hơi cựa quậy thôi.
- Oh, thật là một đứa bé đáng yêu.
- Cám ơn bà, Maria.
- Oh, baby, chúa sẽ phù hộ cho cô. Tôi đi ra đồng hoa hướng dương đây.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt, baby.
Maria là một nông dân người Pháp, bà có những cánh đồng hướng dương rất đẹp. Maria là người phụ nữ thật thà dễ mến, ở đây hầu hết tất cả mọi người đều như vậy, họ rất thật thà và thân thiện. Đến Provence này cô như được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-em/119016/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.