Trái tim của mọi người đều treo lên theo từng bước chuyển động của anh ấy, cho đến khi anh ấy thuận lợi chui vào trong kẽ hở.
Đứa trẻ đầu tiên nhanh chóng được đưa ra ngoài nhưng đã ngất đi. Hành Tri Chỉ tiến hành cấp cứu đơn giản rồi lính cứu hỏa cõng đứa trẻ chạy đến trạm cứu hộ. Đứa trẻ thứ hai cũng gặp tình huống giống vậy, đứa trẻ thứ ba bị thương ngoài da nhưng may mắn vẫn còn tỉnh táo. Sau khi được đội trưởng đưa ra ngoài, đứa bé còn hỏi Hành Tri Chi có thể cho cậu bé uống coca hay không.
“Được chứ, cháu dưỡng bệnh cho tốt, chú sẽ mua một thùng coca cho cháu.”
“Cháu cảm ơn chú.” Đứa trẻ cảm ơn bằng giọng yếu ớt, Hành Tri Chỉ băng bó cho cậu bé xong thì đi xem tình hình của đội trưởng. Tần Phỉ luôn nằm sấp ở chỗ kẽ hở quan sát nhưng bên trong đen thui cô không nhìn thấy gì cả.
“Đội trưởng, anh mau lên đi.”
Qua mấy giây sau đội trưởng mới trả lời: “Đưa tụi nhỏ ra ngoài trước đi, không cần quan tâm đến tôi.”
Hành Tri Chỉ và Tần Phỉ đều ngẩn người, có một dự cảm chẳng lành xuất hiện: “Anh mau lên đây đi, lên đây nhanh.” Giọng nói của Tần Phỉ đã có chút run rẩy.
Hành Tri Chỉ cũng muốn gọi nhưng đứa trẻ muốn uống coca ban nãy bỗng nhiên ngất đi, anh nhìn đứa trẻ rồi lại nhìn vào trong kẽ hở, đôi mắt vốn đỏ bừng vì thức đêm thì nay lại càng đỏ hơn nhưng anh buộc phải đưa ra quyết định: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-cua-em-cung-em-tai/3569776/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.