Trong khoang thuyền vô cùng yên tĩnh.
Một người đàn ông thê thảm treo ngoài cửa sổ, quần áo rách nát, cả người đều là vết thương, da thịt bị xé toạc, nước mưa hòa lẫn với máu tươi, từng giọt từng giọt chảy xuống từ cơ thể đang run rẩy kia, nếu như không phải anh cố gắng ngẩng đầu lên, thì chuyện này quả thật giống như một bức tranh chết chóc đóng khung ngoài cửa sổ.
Nhưng chính bởi vì anh cử động, một bức tranh chết chóc đã trở thành một bức tranh khủng bố.
Cảnh tượng thê thảm do bị người khác tra tấn mà tạo thành như thế này, chỉ quan sát từ đằng xa đã khiến người khác run rẩy trong lòng.
Các vệ sĩ nhìn Kỷ Tuân, các ông chủ nhìn Kỷ Tuân.
Trong đám người, Hoắc Nhiễm Nhân cùng Mạnh Phụ Sơn cũng nhìn Kỷ Tuân.
Hoắc Nhiễm Nhân trơ mắt nhìn Kỷ Tuân rơi xuống, rơi vào trong biển ngay trước mắt mình, đối phương thương tích khắp người, vừa rơi vào trong biển đã giãy giụa kịch liệt.
Đau đớn.
Muối trong nước biển rơi vào miệng vết thương, chắc chắn không khác gì bị cả một đàn cá cắn xé.
Không có ai nhìn thấy, ngay cả Hoắc Nhiễm Nhân cũng không chú ý, cánh tay dưới lớp quần áo đã xuất hiện những nốt li ti, đỏ ửng giống như bị dị ứng, biểu hiện một cách trực quan nhất những đau đớn Kỷ Tuân đang phải chịu.
Hoắc Nhiễm Nhân đột nhiên nháy mắt.
Không biết từ lúc nào, cảnh tượng ngoài cửa sổ đã thay đổi.
Không còn chân thật, trở nên mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203239/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.