Ma Tổ nương nương.
Kỷ Tuân chậm rãi nghiền ngẫm bốn chữ này.
Anh không nói gì, Mạnh Phụ Sơn cũng không nói gì, một luồng không khí lạnh đặc sệt đang di chuyển giữa hai người họ.
Cái chết của Kỷ Ngữ là mối liên hệ kiên cố nhất giữa anh và Mạnh Phụ Sơn.
Thời gian trôi đi, mối liên hệ kiên cố này lại sinh ra nhiều điểm tựa hơn, nhiều sự cân bằng hơn, tỷ như điểm đáng ngờ của Mạnh Phụ Sơn trong cái chết của Trần Gia Thụ, lại tỷ như điểm đáng ngờ của Kỷ Tuân trong cái chết của An Giới.
Cái chết của An Giới tồn tại hai khả năng; giống như hai khả năng trong cái chết của Trần Gia Thụ.
Một là có người giết An Giới, giá họa cho anh, khả năng này là có manh mối, bất kể là vô tình được lợi từ việc An Giới bỏ trốn ra nước ngoài hay trăm phương ngàn kế để An Giới gặp được em gái ngay từ lúc ban đầu, dù không biết lý do trăm phương ngàn kế là gì, nhưng tất cả đều cho thấy sau lưng An Giới còn có cái bóng của người khác.
Đây là cái bóng của ai?
Một khả năng khác là anh đã giết An Giới.
Anh ngây ngô dại dột, anh không cam tâm, cuối cùng anh đã không khống chế được mà cầm dao lên...
Khuôn mặt còn đang chảy máu của em gái đột nhiên xuất hiện trước mắt anh.
Cô em gái vui vẻ, cô em gái tràn đầy sức sống, cho dù xuất hiện bao nhiêu lần trong ký ức ban đầu, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203141/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.