Mạnh Phụ Sơn, Trần Gia Thụ, cùng với vệ sĩ chưa từng rời khỏi Trần Gia Thụ, A Tân, đang ở trên biển.
Chuyến tàu du lịch bán chìm này khởi hành từ một bến cảng ở Việt Nam, dừng lại vài lần trên đường đi, người trên thuyền cũng càng lúc càng nhiều.
Làn nước xanh biếc lắc lư bên ngoài ghế ngồi thủy tinh của đáy thuyền, ngọn đèn trần trên trần nhà lặng lẽ sáng lên. Ánh sáng chói mắt chiếu xuống khiến mặt nạ của mỗi một người ngồi ở đây lại càng thêm nhợt nhạt, cứng ngắc.
Mỗi người trên thuyền đều đeo mặt nạ có thể che nửa khuôn mặt, mặt nạ che đi nửa mặt trên của họ, chỉ để lộ những bộ phận từ mũi trở xuống.
Mạnh Phụ Sơn bình tĩnh liếc nhìn khoang thuyền.
Thực ra, phong cảnh trong biển không tồi, thỉnh thoảng có vài loại cá biển không biết tên bị con thuyền thu hút mà bơi tới, mờ mịt đập vào cửa kính. Thế nhưng, không biết có phải những người đàn ông trung niên ăn mặc quần áo cao cấp, tay đeo đồng hồ nổi tiếng trong khoang thuyền hoàn toàn không có chút hứng thú nào với đại dương, hay là vì thường xuyên lui tới, đã chán ngán phong cảnh của đại dương mà đa số những người ở đây, hoặc là nhắm mắt nghỉ ngơi, hoặc là cúi đầu xem điện thoại di động.
Có lẽ là bởi vì ai cũng đeo mặt nạ, bọn họ hoàn toàn không có nhu cầu trò chuyện.
Chỉ có hai người sát trong góc, nhìn có vẻ cũng là một nhóm giống như hắn và Trần Gia Thụ, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203078/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.