Ngày thứ hai sau khi chuyển nhà cũng là lúc nên đến bệnh viện thay thuốc.
Bác sĩ ở thành phố Ninh nhìn vết thương của hai người một lúc lâu, đưa ra lời khuyên khác nhau.
Lời khuyên dành cho Hoắc Nhiễm Nhân chính là: "Thường xuyên thay thuốc, chăm sóc cẩn thận, có thể vận động vừa phải nhưng cũng không nên miễn cưỡng."
Ý là phục hồi tương đối tốt, dần dần từng bước một, không có vấn đề gì.
Kỷ Tuân ở bên cạnh hỏi: "Sẹo thì sao ạ? Có thể tự lành không?"
Hoắc Nhiễm Nhân nhìn Kỷ Tuân một cái.
"Tình trạng vết thương do tạo thành từ vụ nổ rất phức tạp, có vết sâu, có vết không sâu, các vết thương ngoài da rất dễ lành lại, chế độ ăn uống thanh đạm, siêng năng tập thể dục, còn có tuổi tác, cũng có tác dụng hỗ trợ hồi phục vết thương sâu."
Bác sĩ nghiên cứu vết thương trên người Hoắc Nhiễm Nhân một lát:
"Làm công việc nguy hiểm đúng không?"
"Cảnh sát."
"Đã làm cảnh sát rồi mà vẫn lo lắng vết sẹo có biến mất hay không à? Biến mất rồi cũng sẽ lại xuất hiện, cái này gọi là tuần hoàn không ngừng, lặp lại không thôi." Bác sĩ ngầm khuyên hai người bằng lòng với số mệnh, đừng phí uổng phí sức lực.
Nói Hoắc Nhiễm Nhân xong, đến lượt Kỷ Tuân.
Lần này phải chú ý hơn một chút, cánh tay từng bị trúng đạn, vậy thì sẽ liên quan đến vấn đề hồi phục chức năng, nếu không thể hồi phục tốt trong giai đoạn vết thương lành lại, sau này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203076/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.