Đến lượt Kỷ Tuân nhìn về phía trước.
Tùng bách hai bên nghĩa địa kiên cường như vệ binh, mà tư thế đứng thẳng của Hoắc Nhiễm Nhân còn kiên cường hơn tùng bách.
Nếu như những đứa trẻ có tuổi thơ tăm tối may mắn được lớn lên, không tránh khỏi sẽ hướng về hai thái cực.
Trở thành những người kia, hoặc là, chiến thắng những người kia.
"Bố mẹ của Nhiễm Nhân qua đời vì một vụ ngộ độc khí gas." Kỷ Tuân nhìn Hoắc Nhiễm Nhân, lại nói với Dụ Từ Sinh, "Vào thời điểm xảy ra chuyện, Nhiễm Nhân 8 tuổi, chỉ có ký ức mơ hồ với tình hình lúc đó, mà anh Dụ 12 tuổi, có nhớ được thứ gì rõ ràng hơn không?"
Dụ Từ Sinh giống như có hơi kinh ngạc.
"Khi đó tôi cũng còn nhỏ, không nhớ được quá nhiều chi tiết, nhưng..." Dụ Từ Sinh nói, "Tôi sẽ cố gắng nghĩ lại, anh muốn biết chuyện gì?"
"Người chết tử vong vì ngộ độc khí gas vào thời gian nào?"
"Chắc là buổi tối." Dụ Từ Sinh, "Thời điểm phát hiện ra là sáng sớm."
"Nói cách khác, đến tối bọn họ đi ngủ, đóng chặt cửa sổ, lại không tắt bình gas, dẫn đến rò rỉ ô khí gas, ngộ độc khí carbon monoxide mà tử vong?" Kỷ Tuân nói.
"Không chỉ không tắt bình gas, còn mở điều hòa."
Đây là chi tiết mới mà Kỷ Tuân hoàn toàn không biết.
Nhưng nghĩ lại, cũng càng hợp lý.
Hoắc Nhiễm Nhân từng nhắc tới, thời điểm bố mẹ cậu qua đời cũng là lúc đón trận tuyết đầu mùa của năm đó, Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3203068/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.