Người nhà của ông cụ tên là lão Hồ kia đến trạm cảnh sát vô cùng cấp tốc.
Đại khái khoảng 20 phút, Kỷ Tuân cùng Hoắc Nhiễm Nhân đã nhìn thấy một bà lão xuất hiện, nhìn qua bà có vẻ trẻ hơn ông lão một chút, nhưng ít nhất cũng trên 60 tuổi.
Bà lão này ăn mặc mộc mạc, một thân áo xám quần xám, cắt đầu bob, tóc rũ xuống hai bên mai được kẹp lên bằng hai chiếc kẹp tóc màu đen đơn giản đến không thể nào đơn giản hơn nữa.
Chỉ nhìn vẻ ngoài thời thượng của lão Hồ, còn thật sự nhìn không ra vợ của ông lão lại là một người phụ nữ giản dị như thế.
Nhưng quan hệ hôn nhân, hoặc là hợp tác lẫn nhau, hoặc là bổ sung cho nhau, hai vợ chồng này có thể kiên trì đến khi tuổi già, có lẽ chính là vì bổ sung cho nhau.
Hai người không bước vào trạm cảnh sát, chỉ nhìn thấy bà lão này liên tục khom người trong tiếng nhắc nhở giáo dục của cảnh sát, sau đó nắm tay ông lão, muốn đỡ ông lão ra ngoài.
"Tình cảm vợ chồng không tệ nha." Kỷ Tuân cảm khái.
Sau đó, một giây tiếp theo anh đã bị vả mặt.
Ông lão tức giận hất tay bà lão ra, không giữ mặt mũi cho bà lão chút nào.
Nhưng mà bà lão không hề tức giận, chỉ hiền lành mỉm cười, một lát sau lại nắm tay ông lão.
Lần này ông lão đi nhanh hai bước, ra ngoài trạm gác trước bà lão một bước.
Ra khỏi trạm cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202974/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.