"Từ lúc nào đã đến lượt cô làm chủ nơi này rồi!" Trong máy chiếu, tóc vàng chất vấn Ti Ti, hắn không gào lên quá to, nhưng phẫn nộ trong mắt lại ngưng tụ thành thực thể, nốt ruồi trên cằm hắn đã run rẩy phun ra ánh đỏ tà ác.
Trọng điểm mâu thuẫn bỗng xuất hiện giữa Ti Ti cùng tóc vàng, Kỷ Tuân cũng lập tức từ người đang vội biến thành kẻ bàng quan.
Thậm chí anh còn vui vẻ mỉm cười với người đang cầm dao bổ dưa.
Nhưng đắc ý không có kéo dài quá lâu, Ti Ti vừa sợ tiếp theo đây sẽ phải mang tội gϊếŧ người, nhưng đồng thời cũng sợ ông chủ tóc vàng, đứng giữa hai bên, cô đưa ra ý xấu:
"Anh Tiểu Trần, anh đừng vội, lúc trước không phải còn có một tên cảnh sát họ Hoắc cũng đuổi theo anh sao? Chỉ dạy dỗ một tên lại buông tha một tên khác, cũng không có ý nghĩa gì đúng không anh. Chúng ta nên dùng người này dụ cậu ta tới đây, nhổ cỏ tận gốc, như vậy cũng có thể tránh được đám cảnh sát vô cùng ăn ý với anh ta như lời anh ta đã nói, lập tức sẽ tra ra được manh mối, tìm tới chúng ta, anh nói xem có đúng không?"
"Nói cũng có lý." Tóc vàng nhìn Ti Ti, lại nhìn Kỷ Tuân, "Nhưng cô định dụ một tay cảnh sát đến đây kiểu gì? Cậu ta là cảnh sát hình sự, tính cảnh giác cao..."
"Em có thể thử." Ti Ti xung phong nhận việc, khom lưng, cầm lấy điện thoại di động đang nằm dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202893/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.