"Kỷ Tuân, đừng lái sang chuyện khác."
"Chuyện này sao lại tính là lái sang chuyện khác được, sáu giờ sáng trời còn chưa tỏ, ghế sau xe hơi ngoài nghĩa trang bỗng nhiên duỗi ra một đôi tay, thấy thế nào cũng phải bắt đầu theo tiêu chuẩn của tiểu thuyết linh dị thần quái đúng không. Nhưng tôi số may, đụng phải một chú quỷ xinh đẹp lại quyến rũ."
Nói xong, Kỷ Tuân giơ tay lên, đầu ngón tay men theo khe hở, cắm vào giữa cổ cùng bàn tay của Hoắc Nhiễm Nhân.
Hoắc Nhiễm Nhân hình như cũng không thật sự muốn bóp cổ anh, dán vào rất lỏng, Kỷ Tuân có thể dễ dàng đạt được mục đích của mình. Anh cong ngón tay, móng tay khẽ gãi vào lòng bàn tay của Hoắc Nhiễm Nhân.
Hoắc Nhiễm Nhân khép lòng bàn tay lại, tránh né trêu chọc, thu tay về.
"Người kia là ai?"
"Hả —— "
Kỷ Tuân đang định bịa một lời nói dối, Hoắc Nhiễm Nhân đã đâm trúng tim anh, mở miệng nói chuyện.
"Kỷ Tuân, đừng nói dối lần thứ hai."
Cậu nói rất nhẹ nhàng, nhưng ý tứ nhắc nhở không cần nói cũng biết.
Đang cảnh cáo mình đừng lừa em ấy như khi ở trong ngõ à? Kỷ Tuân lúc đầu là nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh, anh thầm ngẫm lại, nhận ra được một khả năng hoàn toàn mới.
"Hoắc Nhiễm Nhân, trước khi tôi trả lời, em nói cho tôi biết trước, tại sao em lại xuất hiện ở đây."
Hoắc Nhiễm Nhân thẳng thắn nói cho Kỷ Tuân: "Bởi vì tôi có chuyện tìm anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-noi-doi-chan-thanh/3202823/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.