Hả? Xuống dưới đó? Nhưng bằng cách nào? - Sương Nguyệt lên tiếng.
Tần Trương nhìn xung quanh một lượt như tìm kiếm thứ gì đó. Rồi cậu đi đến bên cây đa cầm những chiếc rễ đỏ giăng chằng chịt xung quanh cây mà xem xét:
- Chúng ta có thể đan những cái này lại với nhau.
Ngũ Ca gật đầu mỉn cười vẻ ưng thuận. Ba người không ai bảo ai, họ cùng nhau lấy những chiếc rễ và thắt lại thành một sợi dây dài chắc chắn. Rồi họ buộc chặt một đầu vào một nhánh cây lớn, đầu kia thả thự do xuống dưới giếng sâu.
- Sương Nguyệt cô ở lại đây giữ dây giúp chúng tôi được không?
- Được
Lời nói vừa dứt, Tần Trương đặt chân lên thành giếng rồi nhảy xuống dưới. Ngũ Ca ngay sau đó cùng trèo xuống theo. Lúc đầu họ đi với tốc độ rất nhanh nhưng vì càng xuống ánh sáng càng yếu đi khiến họ gặp khó khăn và phải giảm tốc độ xuống. Điều kì lạ ở đây là dù giếng đã xây dựng từ rất lâu nhưng xung quanh thành giếng ( bên trong) ngoại trừ những vết nứt vỡ hay bụi bẩn phủ lên thì không có bất kì loại rêu nào mọc được cả.
- Tần Trương, Ngũ Ca hai người đã xuống tới nơi chưa - Sương Nguyệt suốt ruột nói vọng xuống.
- Có lẽ sắp tới rồi.
Lời vừa dứt, Ngũ Ca không may trượt tay rơi tự do xuống dưới. Tần Trương thấy vậy cũng dùng khinh công lao xuống theo với tốc độ rất nhanh. May thay cậu đã túm được cổ áo của Ngũ Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3571387/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.