Ông hẹn chúng tôi ra đây là muốn nói chuyện gì?Văn pháp sư vẫn thản nhiên rót trà và nhâm nhi thưởng thức. Hành động ấy của lão ta càng khiến cho Ngũ Ca tức giận hậm hực. Cậu giơ tay định cho lão một cú bạt tai nhưng Tần Trương đã kịp thời ngăn lại. Y tiến lên phía trước với một thái độ hết sức cẩn trọng mà dò hỏi:
- Văn pháp sư, không biết ông hẹn chúng tôi ra đây là muốn nói chuyện gì.
Văn pháp sư nhẹ nhàng đặt li nước xuống bàn rồi nói tiếp:
- Ta muốn khuyên các người tốt nhất nên rời đi đừng xen vào việc của ta.
- Rời đi? Ý ông là chúng tôi phải kệ những người nơi đây sống chết ra sao ư? Không đời nào tôi để chuyện ấy xảy ra - Ngũ Ca phản đối kịch liệt
- Haha tùy các ngươi, dù sao sớm muộn gì tất cả người trong huyện Tần Tang đều phải trả giá. Nhưng như vậy chưa đủ, ta muốn ngươi, Tần Trương, cũng phải bồi táng theo cả cái huyện này. Đừng bỏ mạng sớm quá, lên càng cao ngã xuống sẽ càng đau và lúc đấy sẽ càng thú vị…
Dứt lời, Văn pháp sư dứt khoát đứng dậy đi về phía cổng bỏ lại ba người đang ngơ ngác nhìn nhau. Đứng trước lời tuyên chiến của Văn pháp sư, Tần Trương càng thêm hoang mang bối rối. Tại sao ông ta lại biết cậu? Và vì lí do gì mà người đó lại căm ghét cả cái huyện này? Những câu hỏi cứ thế hiện lên trong đầu cậu mà cậu chưa thể giải đáp nổi. Mải mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3571386/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.