Đêm ấy trời mưa tầm tã xối xả như trút nước, sấm chớp đùng đùng rạch nát cả bầu trời đêm kịt. Tại ngôi nhà gỗ nho nhỏ xinh xinh kẻ ra người vào tấp nập hối hả lạ thường. Trên giường một người phụ nữ mang thai trở dạ đang khẽ kêu lên vì đau đớn. Xung quanh có một vài người bà con cùng một cô hầu nữ đang lấy khăn thấm đi nhưng giọt mồ hôi đầy trên giương mặt phờ phạo của thị. Bà đỡ đã được mới tới,nhưng có vẻ ca này khó khiến bà có phần hơi hốt hoảng luống cuống. Nhưng rồi bà cố trấn tĩnh lại bản thân và tiến hành công việc của mình. Tấm mảnh phong dần được mở ra. Mọi người mau chóng tản ra, trong phòng chỉ còn lại bà đỡ cùng cô người hầu và một vài người ở lại phụ giúp. Cơn trở dạ ngày càng quặn thắt khiến sản phụ kêu lên đầy đau đớn
- Aaaaa! Đau quá ta không thể chịu nổi nữa....
- Mợ cố lên! Nghe tôi cố dùng sức. Nào...
Tiếng kêu đầy đau đớn của sản phụ cùng với tiếng của bà đỡ cứ chốc chốc lại vang lên. Đã qua nửa canh giờ nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì. Mọi người ai nấy cũng đều lo lắng thấp thỏm. Bỗng từ đằng xa có tiếng chạy vọng đến. Ai nấy đều ngoái đầu nhìn lại, một người đàn ông tầm độ tuổi 30-40 khuôn mặt, đầu tóc ước nhẹp đang cùng một vài trai tráng vác cày cuốc đang chạy tới
- Đó là Lưu trưởng thôn đã đi khai hoang về! - Một người trong số đó hô lên.
- Vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-oan/3571378/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.