Đến tận khi thế baovây đã hình thành, Lỗ Nhất Khí mới có một chút cảm giác, dù là chỗ không nhìn thấy phía bên kia rừng cây, hay chỗ phản chiếu ánh trăng thấpthoáng trên đỉnh núi, đều trùng trùng khí sắc, loang loáng hàn quang,khí thế hung hãn như sẵn sàng cắt xương lóc thịt. Nhìn vào cách thức màn nhẫn khí kia đang trập trùng lên xuống, có thể nhận ra những kẻ đangnắm giữ chúng sở hữu sức mạnh hùng hậu vô song và một nội tâm thâm trầmkín kẽ khác thường.
Lỗ Nhất Khí không nhận ra ba đống lửa kia làkhảm diện gì, song để bày ra được một trận thế như thế này, vũ khí đượcdùng hẳn là tên nỏ, kết hợp với đám chim ưng săn mỏ hoa Trường Bạch vừabay qua, chắc đến tám phần là mũi tên ống sáo không lông vũ.
LỗNhất Khí không quay đầu lại quan sát tình hình trên đỉnh núi, song căncứ vào phương thức sắp xếp của các luồng nhẫn khí mà cậu cảm giác được,hẳn là đội hình được sắp xếp theo kiểu ba – hai – tám. Nhìn kiểu nhânkhảm này, Lỗ Nhất Khí lập tức nghĩ rằng nó được biến hoá từ kiểu “Côngtập vi”* trong “Vũ Mục binh pháp”** Có ba người đi đầu tấn công, haingười phía sau tập kích chọc khe, tám người sau cùng xếp thành hình cánh bao vây và đánh bọc sườn. Lỗ Nhất Khí biết cách phá giải khảm diện này, nhưng cũng chính vì biết cách phá giải mà cậu chắc chắn rằng giờ đây đã không thể phá được nữa. Trừ phi tiêu diệt được nhân khảm tại ba đốnglửa kia trước, mới có thể quay đầu hợp lực ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-lo-ban/1925347/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.