Quỷ Nhãn Tam mauchóng đào xong một cái hố nông trên mặt đất sỏi đá lổn nhổn. Nền đất nơi đây đầy đá tảng và chằng chịt rễ cây, đào được một cái hố như vậy đã là không hề đơn giản.
Chôn cất xong bà béo, trời đã sáng bạch. Sau cùng Nhậm Hoả Cuồng vốc một vốc đất đắp lên đỉnh mộ, cất giọng đầy căm phẫn:
- Bà thế này cũng là may mắn rồi! Mấy người chúng tôi nếu có chết, khôngbiết có kiếm được cái lỗ mà chôn hay không. Nhưng tôi đảm bảo với bà một câu, nếu tôi tìm ra được kẻ giết bà, chắc chắn hắn sẽ không có nơi vùixác!
Nói đến câu cuối cùng, hai hàm răng của ông nghiến vào nhau ken két.
Cho đến tận trưa, họ vẫn chưa đi được bao xa, tiếp tục tiến thêm một đoạnvề phía bắc. Họ đã ra khỏi khu vực thâm sâu của dãy Đại Hưng An, và bắtđầu tiến đến bên rìa vùng Đông Bắc. Tùng Đắc Kim nói với mọi gười chỗchôn giấu bảo bối mà gã biết không còn bao xa nữa. Kỳ thực dù gã khôngnói, Lỗ Nhất Khí cũng đã ý thức được điều này. Ở hai bên con đường nhỏbăng qua sơn cốc lần lượt xuất hiện hai cột gỗ đen bóng, thoạt nhìn đãbiết chúng có tuổi thọ rất lâu đời, trên bề mặt gỗ còn lờ mờ những đường vân khắc, tựa như đồ hình vật tổ dùng trong tế lễ của các thị tộc cổxưa. Mặt khác, cậu cũng bắt đầu cảm giác thấy làn khí ở phía trước cóphần phức tạp, biến hoá khôn lường, có thứ may mắn, có thứ hung hiểm,cũng có thứ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-lo-ban/1925343/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.