Lỗ Thiên Liễu đi sang gian tiền sảnh, vẫn không thấy Lỗ Ân và Lỗ Thịnh Nghĩa đâu. Cô địnhquay lại bàn bạc với Ngũ Lang, nhưng bỗng nhiên xuất hiện một thứ mùikhác lạ đã kích thích lên khứu giác của cô. Với một người sở hữu cácgiác quan dị thường như Lỗ Thiên Liễu, ngửi thấy hơi hướng lạ thườngcũng khác nào kẻ tham ăn ngửi thấy mùi sơn hào hải vị, nhất định phảitìm cách xem xét rõ thực hư.
Khứu giác nhạy bén của cô có thểphát hiện ra những thứ ô uế âm tà, nhưng thứ mùi mà cô đang ngửi thấykhông có vẻ gì ô uế. Vì trong trí nhớ của cô, những thứ đó thường có một mùi sặc sụa, nóng rực. Nhưng giờ đây, thứ mùi này tuy cũng khiến ngườita nhức mũi, nhưng lại rất âm u, lạnh lẽo.
Thứ mùi đó đang âmthầm từ lầu trên lan tỏa xuống, chỉ hơi phảng phất, người thường chắcchắn không thể nhận ra. Lỗ Thiên Liễu tập trung tinh thần để biện nhậnđược rõ hơn. Đột nhiên, tim cô nảy lên một nhịp, hai đầu lông mày nhíulại. Cảm giác này rất bình thường, dường như ẩn chứa một thứ gì rất quái dị. Cô quyết định lên lầu tìm hiểu xem sao, nhưng chỉ lên một mình,không gọi Ngũ Lang đi cùng, đề phòng nếu không may bị trúng bẫy, ít ravẫn còn có người ứng cứu.
Cô đi đến đầu cầu thang, chuẩn bị leolên. Có những hai cầu thang ở hai bên trái phải. Đúng ra phải là tráilên phải xuống, trái thiên phải địa, nhưng Lỗ Thiên Liễu lại cảm thấytầng trên giống với “địa” hơn, vì thứ mùi kia chỉ xuất hiện từ những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-lo-ban/1925280/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.