Trời đã về khuya, không khí có chút lạnh hơn. Đan Thanh đang ngủ ngoan ở giữa Khánh Đan và Huy Vũ. Huy Vũ ngắm nhìn vợ con mình mà lòng không khỏi xúc động. Đời này anh đúng là may mắn mới gặp được Khánh Đan. Anh đắp chăn lại cho vợ, nước mắt không tự chủ lại lăn xuống thái dương, lẩn vào bóng tối.
Tiếng Khán Đan nhỏ nhẹ vang lên làm anh giật mình:
- Anh chưa ngủ à?
Huy Vũ nhỏ nhẹ đáp lại:
- Anh chưa. Anh làm em tỉnh giấc à?
- Em không sao. Sao anh không ngủ? Tay chân lại đau sao? Hình như là hơi lạnh phải không? Để em chỉnh lại điều hòa.
Cô xoay người bật đèn ngủ đầu giường lên rồi chỉnh nhiệt độ cao hơn một chút. Sau đó lấy một chai dầu ấm đi qua phía Huy Vũ đang nằm. Huy Vũ hơi nhổm người, ngạc nhiên hỏi:
- Em… em làm gì thế?
Cô ngồi xuống giường, lấy dầu ra xoa cho ấm tay rồi thoa bàn tay lên các cơ bắp của chồng:
- Để em thoa dầu cho anh. Để nhức sẽ không ngủ được đâu, rồi lại mất ngủ ra.
Huy Vũ nghe thế thì nằm ngoan cho Khánh Đan thoa dầu. Trong ánh sáng ấm áp của căn phòng, Huy Vũ ngây người nhìn vợ mình, bây giờ thì trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về cô. Từng lọn tóc mai buông hững hờ, bờ vai thanh mảnh, chiếc tai nhỏ, đôi mắt sáng lấp lánh, môi cười như hoa đào hay cả chiếc sẹo mà nhiều người chê bai cũng khiến anh yêu đến phát điên. Anh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471388/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.