Khánh Đan được Huy Vũ đón về nhà. Bà Ánh Tuyết lo lắng cho cô nên ra đến tận cửa sảnh để đón:
- Đan à! Con cảm thấy thế nào rồi? Có còn đau lắm không?
Khánh Đan hiền lành đáp:
- Con không sao ạ. Chỉ còn cánh tay phải mất khoảng một tháng nữa mới có thể tháo bột thôi ạ.
Bà Ánh Tuyết ôm lấy cô, vỗ về cô:
- Tội cho con quá. Cũng may là ông trời thương.
Bà nắm lấy hai bên vai Khánh Đan mà dặn dò:
- Từ nay con đừng mạo hiểm tính mạng của mình như thế nữa nhé!
- Vâng ạ.
Bà Ánh Tuyết nhìn qua Huy Vũ nãy giờ vẫn đứng kề bên Khánh Đan:
- Quan tâm vợ con nhiều hơn một chút đi. Cuộc họp cổ đông đã xong rồi, con sắp xếp đưa vợ con đi nghỉ dưỡng vài hôm đi. Hai đứa thời gian gần đây cũng vất vả rồi.
Khánh Đan thấy Huy Vũ hơi khó xử thì nói đỡ:
- Dạ anh Vũ có lẽ còn rất nhiều công việc phải xử lý. Với cả con đang bị thương, đi lại cũng sẽ bất tiện ạ.
Bà Ánh Tuyết lắc đầu nói:
- Không có gì bất tiện hết. Chỉ là bị đau tay thôi mà, cũng nên để chồng con chăm sóc con một chút chứ. Vũ à! Con nói gì đi chứ?
Huy Vũ không ngần ngại gật đầu ngay:
- Vâng ạ. Con sẽ sắp xếp đưa Đan đi du lịch vài ngày ạ.
***
Buổi tối Khánh Đan nằm mãi vẫn không vào giấc nổi vì cái vai nhức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471365/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.