Trong mắt Bát Vĩ ngập tràn bi thương, những lời mắng chửi của cha mẹ anh từ khi anh còn tấm bé cho đến giờ cứ vang lên trong đầu:
- Đồ kém cỏi. Con cứ ngu dốt và yếu đuối thế này thì làm sao có thể bằng thằng Vũ được.
- Cha thật thất vọng về con, tại sao con không bằng một góc thằng Vũ chứ! Đồ đầu óc thui chột, đồ kém cỏi, đồ vô dụng. Con sẽ mãi mãi chỉ là một thằng cu li nếu không biết phấn đấu.
Đứa bé trai nhỏ xíu bị đánh vào tay, bị bắt quỳ trên đá lạnh, chân tay đầy những vết bầm tím nhưng không được mở miệng khóc. Những trận đòn, những hình phạt đối với Bát Vĩ như chỉ mới hôm qua, nó đã ngấm sâu vào trái tim của anh, chính những trận đòn roi đó đã khiến cho anh nghĩ rằng Huy Vũ chính là nguyên nhân mà mình bị đánh. Vũ chính là nguyên nhân mọi đau khổ của anh.
Một giọt nước mắt trượt theo sống mũi rơi lên má Minh Trang làm cô ta sững sờ. Bát Vĩ cất giọng trầm thấp và mê hoặc:
- Nếu tôi có được vị trí của Vũ, nếu tôi giống cậu ta thì liệu em có thuộc về tôi không?
- Anh…
Miệng của Minh Trang lập tức bị khóa chặt trong đôi môi của Bát Vĩ, anh điên cuồng mút lấy môi lưỡi cô ta. Khiến cô ta đê mê trong sự rạo rực của anh. Cô ta không chống cự mà cuồng nhiệt đáp trả. Anh buông cổ tay cô ta ra, vòng tay ôm siết chiếc eo thon nhỏ, muốn nghiền nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471352/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.