Huy Vũ đang trằn trọc trên giường thì tin nhắn của Minh Trang gửi đến:
“Anh mà không qua phòng em ngay bây giờ thì em sẽ bỏ về nhà ngay trong đêm cho anh coi. Em vì ai mà thân gái đến tận đây. Chân vì dẫm nước dơ mà sưng đỏ cả. Anh đúng là đồ phụ bạc mà.”
Huy Vũ ngồi dậy, thở dài rõ mạnh. Cô người yêu của anh dạo này thật khó chiều quá đi mất. Kể từ ngày cưới Khánh Đan và để cô ấy làm người tình thì dường như cô ấy ngày càng trở nên quá quắt hơn. Ban đầu anh cho rằng vì Minh Trang giận, vì cô ấy ấm ức không thể kết hôn với anh nên mới thế. Và để an lòng cô ấy, anh đành phải nhịn, phải cưng chiều cô ấy hơn cả mẹ. Bây giờ thì anh bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và phiền phức vì những sự ghen tuông quá quắt của Minh Trang rồi.
Nghĩ thì nghĩ thế nhưng anh vẫn rời khỏi phòng của mình để đi sang phòng cô ta. Nhưng mà trời xui đất khiến làm sao, anh vừa ló mặt ra ngoài thì gặp Song Luân đang đứng hút thuốc. Song Luân ngạc nhiên:
- Ủa anh! Giờ này anh còn chưa ngủ à?
Huy Vũ bối rối ra mặt:
- À ừ! Còn cậu. Sao chưa ngủ? Lại còn hút thuốc nữa?
Song Luân cười buồn. Dậm tàn thuốc cháy gần hết xuống lan can:
- Không có gì. Em có chút chuyện tình cảm phải suy nghĩ nên hút một chút. Giờ em đi ngủ đây. Anh thì sao?
- Ừ! Anh cũng đi ngủ đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471349/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.