Nói xong anh tài xế quay qua cửa sổ phía bên kia, nói chuyện với ai đó. Một người đàn ông dáng thư sinh đang đứng quay lưng với cô liền quay mặt lại. Ánh nắng trưa chói chang khiến cho làn da của anh chàng gần như phát sáng trong mắt Khánh Đan. Mái tóc ngắn mềm mại ôm lấy gương mặt tròn hiền hậu, anh chàng cúi xuống nói chuyện với tài xế trong khi Khánh Đan vẫn còn ngây ra.
Anh chàng có vẻ rất vui, lập tức đứng thẳng người nhìn về phía Khánh Đan. Ánh mắt của anh cũng dần chuyển qua ngạc nhiên và mừng rỡ. Chàng trai trẻ thốt lên:
- Khánh Đan!
Khánh Đan cũng không giấu được môi cười, rạng rỡ chào lại:
- Anh Luân!
Cô gái đi cùng xe với Song Luân nãy giờ đang cố gắng liên lạc tìm xe cũng giật mình nhìn qua. Thấy Song Luân mừng vui chạy tới chỗ Khánh Đan thì mặt mày tỏ ra khó chịu.
Song Luân mừng tíu tít, không câu nệ mà ôm chầm lấy cô, siết cô thật chặt trong vòng tay. Khánh Đan cũng không từ chối, cô cũng đáp lại cái ôm đoàn tụ sau rất nhiều năm tháng không gặp lại bạn cũ. Sau khi ôm thỏa thuê, Song Luân vẫn giữa hai tay trên vai Khánh Đan, hỏi thăm nhiệt tình:
- Chuyện gì thế này! Sao lại có thể tình cờ đến vậy.
- Em còn tưởng mình nhìn nhầm đấy.
- Em về Việt Nam từ bao giờ? Em tốt nghiệp rồi nhỉ?
- Vâng. Em tốt nghiệp năm ngoái. Tốt nghiệp xong thì em về Việt Nam luôn.
- Gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471346/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.