Tiếng quát của ông Lê Sâm làm cho hết thảy thành viên trong gia đình đều căng thẳng nín thở và hóp hết bụng lại. Khánh Phương mếu máo đáp:
- Ba à! Giờ con cũng hết cách, nếu Jolie không có được sự giúp đỡ của Trần Cao thì sẽ phá sản mất. Hơn nữa đây không phải là đề nghị của con, là bên Trần Cao đề nghị, không thể tính là con bán con bé được.
Ông Lê Sâm tức đến tím mặt, tay siết chặt thành quyền, hận không đánh chết đứa con trai chỉ biết khóc lóc báo cha báo mẹ kia:
- Ai đề nghị ai cũng vậy cả thôi thằng ngu này. Không phải đơn giản mà tao bao nhiêu năm không muốn dính đến Trần Cao. Mày có hiểu không hả?
Khánh Phương ương bướng cãi:
- Không muốn thì ba cũng đã dính tới họ rồi, chẳng phải chúng ta sắp làm thông gia với họ hay sao? Giúp đỡ thông gia trong giai đoạn khó khăn thì có gì mất mặt mà ba cứ phải làm quá lên.
Ông Lê Sâm ngày một to tiếng:
- Thế em gái mày thì sao? Nó không thích nhà bên đó, vậy thì ép nó cưới để mày có thể giữ lại được công ty à? Nói thế mà cũng nghe được hả con?
Khánh Đan hết nhìn ba rồi lại nhìn anh chị cả đang khóc lóc khổ sở. Tự dưng bản thân lại thành một món hàng để đổi chác lấy lợi nhuận khiến cô vô cùng khó chịu. Cô đứng bật dậy, cả nhà lập tức im lặng nhìn về phía cô. Khánh Đan siết chặt tay vào chiếc điện thoại và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471317/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.