Sau hôm ấy, Thương vẫn phải tiếp tục công việc của mình. Dù có đau đớn, cũng phải cố gắng. Ngọc cũng bắt đầu lên kế hoạch để giúp đỡ Thương một chút. Nếu bây giờ nàng bỏ việc trong khi cô vẫn tiếp tục làm thì e rằng cô sẽ cảm thấy rất có lỗi với nàng. Hơn nữa nàng không thể vô tích sự chỉ biết bất lực nhìn Thương phải cực khổ. Có nàng giúp đỡ sẽ hy vọng giảm bớt áp lực cho cô.
Kế hoạch của Ngọc âm thầm, khi thành công đến đích nàng mới nói cho cô biết.
Hôm đấy ba vị sếp lại tới nhà hàng của Ngọc. Thương cũng như mọi khi, gần xong tiệc cô chạy vào trong nhà vệ sinh móc họng cho ói hết những thứ đã uống vào người rồi uống thêm một chút thuốc kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ. Khi cô đi ra thì không thấy các sếp đâu nữa. Chỉ có Ngọc ở đó nhìn Thương cười.
- Các sếp được điều cho vài em rồi. Hôm nay phục vụ mình Ngọc thôi được không?
- Tại sao lại làm vậy? Thương khó hiểu nhìn Ngọc, có đôi chút lo lắng.
- Làm tốt chuyện trên giường với Ngọc đi. Ngọc sẽ kể cho nghe.
Thương vẫn đầy nghi hoặc, cô lo nàng sẽ làm gì đó gây nguy hiểm cho chính nàng, nhưng lúc này, đứng trước người cô yêu, thuốc đã có chút ngấm. Thôi thì mặc kệ đến đâu thì đến. Giải quyết vấn đề trước mắt đã. Thương bế Ngọc lên. Ngọc chỉ cho Thương đi về phía phòng cô đã đặt sẵn. Vào trong phòng. Thương liền ép Ngọc vào tường mà hôn ngấu nghiến. Bàn tay hư hỏng sờ xoạng khắp người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-duoi-anh-trang/468667/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.