Dạ Quang gọi tôi ra quán café không phải để nói về chuyện của nó và Di. Lạ thay, điều nó kể cho tôi là cuộc gọi của nhà xuất bản Thanh Lâm đến nó cách đây không lâu. Ông ta từng xin số điện thoại của cả tôi và Dạ Quang, nên chắc gọi bừa cho một trong hai. Và điều ông ta nói với Dạ Quang còn gây bất ngờ hơn nữa:
- Ông ấy bảo với tao rằng vừa có người xưng là người nhà của nạn nhân thứ 14 trong cuốn sách đến văn phòng xuất bản tìm ông ấy.
- Nạn nhân thứ 14? - Tôi kinh ngạc.
- Phải! Theo những gì tao nghe được thì là như vậy!
- Ông ấy có nói gì thêm về người này không?
- Không! Chỉ nói như vậy thôi!
Chúng tôi đã bỏ quên việc tìm hiểu về cuốn sách "Lời nguyền của anh trai" hơn một tuần nay vì việc của Dạ Quang và Di. Nếu hôm nay không có ông Thanh Lâm gợi lại, có lẽ tôi vẫn chưa chuẩn bị tâm thế sẵn sàng để tiếp tục "phá án". Vì thế, sau khi nghe Dạ Quang nói xong, tôi phải đắn đo một lúc mới bảo với nó:
- Hay là tao với mày.. quay trở lại văn phòng xuất bản đó?
- Ý mày là văn phòng của nhà xuất bản Thanh Lâm?
- Đúng! Biết đâu vụ này có thể giúp chúng ta mở được manh mối gì đó!
Dạ Quang không nói gì nhưng vẻ mặt nó cho thấy nó có vẻ đang không tin tưởng tôi lắm. Lần trước đến khám nhà tác giả Tam Khánh, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-cua-anh-trai/2737079/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.