Ngồi đối diện với người đàn bà gọa phụ trong một căn nhà xây theo kiến trúc thời xưa, tôi, Dạ Quang và nhà xuất bản Thanh Lâm không thể không tập trung cao độ vào những lời kể của bà ta. Bà đã kể rõ mồn một từ việc ông Tam Khánh mơ đến lời nguyền của người anh trai như thế nào, rồi đi tìm những nạn nhân của anh trai ông ra sao, tất cả đều nghe rất sống động như thể chúng tôi đang đóng vai những người chứng kiến trong câu chuyện đó.
- Tôi đã ngăn cản ông ấy hết lời từ lần đi tìm nạn nhân đầu tiên nhưng ông ấy không nghe. Ông ấy là một người rất bảo thủ, không làm theo ý mình thì sẽ không cảm thấy yên lòng.
- Nhưng bà có tham gia vào những cuộc tìm kiếm đó không?
- Tất nhiên là không. Tôi cũng tin một chút vào tâm linh nên muốn bảo toàn tính mạng cho mình. Hơn nữa nếu nhận là người nhà của hung thủ đến để tìm hiểu nạn nhân thì sẽ bị kết tội cộng sát, mà tôi thì không muốn bị như thế!
Ông Thanh Lâm ghi chép thật nhanh những lời người đàn bà nói vào một cuốn sổ xé nhỏ bằng khổ giấy A5. Dù công việc chính của ông hàng ngày là nhà xuất bản chứ không phải nhà báo nhưng trông ông lúc này không khác gì một nhà báo chuyên nghiệp cả. Tôi tin với sự kĩ lưỡng của ông, hai đứa tôi dù không giữ được chút thông tin nào vào đầu cũng an tâm rằng mình sẽ có đầy đủ bằng chứng về vụ này.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-cua-anh-trai/2737078/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.