Kiều Vũ Phi nhớ đến buổi hôm đó trong hang động, nàng khẩn thiết xin Đinh Ngọc Phụng đưa theo nàng cùng trở về Quang Mục trại hội kiến Đinh Trọng, không ngờ nàng ấy đột nhiên biểu hiện né tránh, không để nàng nói hết câu đã điểm huyệt nàng rồi tung mình bỏ đi trước. Rốt cuộc nàng ấy đang nghĩ gì mà khi nghe nàng nhắc đến Đinh Trọng thì liền tránh né không thẳng thắn với nàng?
Đinh Ngọc Phụng thấy ánh mắt nghi vấn của Kiều Vũ Phi nhìn mình, nàng có một chút đau xót bàng hoàng lại không thể nói thành lời. Chuyện trở nên như thế này, nàng phải giải thích làm sao đây? Phụ thân và huynh trưởng của Kiều Vũ Phi cũng chết, nàng ấy có thể nào vẫn lại tin tưởng nàng hay không?
- Á Tử, thật ra không phải như vậy. Ta...
- Đinh! Ngọc! Phụng!
Lương Tùng Anh đang hỏa tốc phi ngựa, từ xa hét lên. Hắn là cùng với Lâm Dĩ Thông dẫn theo một đoàn binh mã đang hối hả tiến tới. Vừa xuống ngựa, hắn nhảy phốc xuống chạy đến trước mặt Đinh Ngọc Phụng. Tiểu tử mới hơn mười tuổi, đứng còn thấp hơn vai của Đinh Ngọc Phụng thế nhưng rút kiếm chỉa thẳng vào cổ nàng, nghẹn ngào đau đớn run rẩy gắt hỏi:
- Tại sao? Ta xem tỉ như thân tỉ ruột thịt của mình, tại sao tỉ lại hại phụ thân và các huynh trưởng của ta? Tại sao hả? Tại sao?
Lương Tùng Anh kích động, thanh kiếm trên tay cũng run run cứa khẽ vào cổ của Đinh Ngọc Phụng làm ửng lên một vệt đỏ khiến Kiều Vũ Phi nãy giờ đang bàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-chung-tinh/1172030/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.