Edit: OhHarry
Đi từ cổng sau đền Lộc Vương xuống chưa đầy mười mét có một ngôi nhà đã xuống cấp từ lâu, cỏ dại trong sân mọc um tùm, tường đổ ngói nát, vô cùng tồi tàn.
Nhưng tàn thì tàn, vị trí địa lý và diện tích của nơi này vẫn rất vừa ý tôi, sau khi được Niết Bằng giới thiệu, tôi đã liên lạc với chủ nhà và suôn sẻ thuê được miếng đất này trong thời hạn hai mươi năm.
Sau hơn một năm kéo dài, cuối cùng căn nhà cũng được sửa sang hoàn thiện. Hôm chuyển đến, hơn nửa làng cùng đến chung vui chúc mừng.
Người đến đều là khách, tôi đặc biệt kê ở cửa một cái bàn dài rồi chuẩn bị trà bánh mà người Tằng Lộc quen ăn để mọi người lấy miễn phí.
So với biệt thự phương Tây thì tôi thích kiểu nhà truyền thống của tộc Tằng Lộc hơn, tường đá xếp nguyên sơ, cửa sổ mái bằng đỏ với các cạnh được chạm trổ, vừa cổ kính lại vừa đặc sắc. Bởi vậy mà phần ngoài ngôi nhà mới xây vẫn tuân theo lối kiến trúc cổ, còn nội thất bên trong thì chủ yếu được thiết kế theo sở thích của Ma Xuyên.
Tuy nhiên, bảo là "sở thích" của anh thì cũng không chuẩn. Bởi tôi cho anh xem bức ảnh nào anh cũng toàn nói "ổn đấy", "rất đẹp", "được" giống như bên A Phật hệ, thế nên cuối cùng tôi chỉ đành chọn lọc trong đống ảnh anh đã xem, sau đó kết hợp với gu thẩm mỹ của mình, chắp vá thành dáng vẻ "ngôi nhà" mà có thể anh sẽ thích.
Bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3615007/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.