Edit: OhHarry
Beta: Táo
Đây là đêm hỗn loạn nhất mà Nghiêm Sơ Văn từng trả qua.
Dưới chân núi, các hộ chăn nuôi đáng ra phải tắt đèn đi nghỉ từ sớm nhưng giờ này vẫn thắp đèn sáng trưng. Hướng dẫn viên người Tằng Lộc, cán bộ người Hạ, đội cứu hộ, nhân viên y tế tập trung chật kín ở sân.
Trong số những người này, có một người nổi bật khác thường.
Người ấy mặc bộ áo bào màu trắng tuyết tượng trưng cho ngôn quan của tộc Tằng Lộc, đường nét khuôn mặt mĩ miều sắc sảo, nói tiếng Hạ lưu loát, anh chính là Ma Xuyên, người ngay sau khi nghe Bách Dận bị mất liên lạc thì vội vã đến Ngõa Hiếu cùng Nghiêm Sơ Văn.
Ngay từ lúc bắt đầu xuống xe, Ma Xuyên đã liên tục trao đổi với đội trưởng đội cứu hộ về những tình huống có thể phát sinh trên núi và công việc bố trí cứu hộ.
Hiện tại gió tuyết trên núi đã lặng, đây chính là cơ hội tốt để thực hiện việc cứu trợ. Đội cứu hộ dự định sẽ xuất phát, lên núi cứu người ngay cùng hướng dẫn viên người Tằng Lộc.
"Thời gian quý giá, chúng ta đi thôi!" Đội trưởng đội cứu hộ bảo.
"Tôi đi cùng các anh." Ma Xuyên bình tĩnh nói.
Tất cả những người biết thân phận của Ma Xuyên ở đây đều sửng sốt chứ đừng nói gì là Nghiêm Sơ Văn.
Người dân Tằng Lộc nhốn nháo cả lên, có người kéo cánh tay Ma Xuyên, có người chắn trước mặt anh, nói gì cũng không chịu cho anh lên núi.
Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3379468/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.