Edit: OhHarry
Beta: Táo
Mới đầu rất đau, nó làm tôi nhớ đến cảm giác bị dây cung đập vào cánh tay lúc bắn cung. Bị bật vào thì khiến người ta đau nhăn nhó mặt mũi, nhưng rất nhanh cơn đau sẽ nguôi ngoai, sau đó chỉ còn ran rát chứ không bị đau nữa.
Mặt dây chuyền spinel đỏ trượt tới trước vai, đung đưa dữ dội theo động tác của Ma Xuyên.
Bằng Cát vào tháng 8, tuy mùa hè không nóng lắm nhưng tôi vẫn nhanh chóng vã ra một lớp mồ hôi mỏng, phủ trên từng tấc da thịt, mướt mải từ đầu đến chân.
Là một tay mơ mới nhập môn, Ma Xuyên hoàn toàn có thể được xem là người có tài năng thiên bẩm.
Như khi người khác vẫn đang loay hoay học cách giương cung, cách lắp tên và bắn trúng hồng tâm thì anh đã đeo thẳng đồ bảo hộ, không cần sửa nhiều, ngay trong lượt đầu tiên đã nắm vững tips cơ bản.
Lực mạnh, góc độ, tốc độ của mỗi mũi tên đều khiến người ta phải trầm trồ, thậm chí tôi còn khó chống đỡ được thế tấn công mãnh liệt của anh.
"Ma Xuyên..." Tôi muốn anh chậm một chút, nhẹ lại một chút, nhưng anh lại cúi xuống ôm lấy mặt tôi, trực tiếp chặn giọng tôi trong cổ họng.
Một lúc sau, khi tôi thấy tất cả máu đã dồn lên đỉnh đầu, đầu óc như sắp nổ tung, anh mới buông môi tôi ra, cọ mũi vào má tôi: "Không ai nhìn thấy dáng vẻ này của em hết, chỉ có anh... Bách Dận, chỉ có anh... Em là của một mình anh..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3379454/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.