Edit: OhHarry
Beta: Táo
Đầu tháng 6, nhiệt độ cao nhất ở vùng duyên hải đã có thể lên đến 30℃, may sao chùa Kích Trúc nằm trong quần thể rừng trúc nên không khí vẫn khá mát mẻ, chứ không với hai người mà xách lễ mễ túi to túi nhỏ đống đồ lễ của dì Uyển lên núi thì có mà ướt sũng mồ hôi.
"Nhớ ngày xưa lúc mẹ con với dì đang chờ chuyển dạ ở bệnh viện, dì đã biết Bách Tề Phong chẳng phải hạng tốt đẹp gì rồi. Lão Nghiêm nhà mình vừa tan làm cái là đến trông dì luôn, mấy hôm sắp sinh cũng ngủ trong bệnh viện suốt. Còn Bách Tề Phong thì sao? Lặn biệt tăm biệt tích, chỉ có ông bà ngoại con ở viện chăm mẹ con, lúc con ra đời cũng chẳng biết lão đang ở chỗ nào..."
Tuy đã là người ngoài năm mươi nhưng dì Uyển vẫn thoăn thoắt bước như bay, nói xong, dì xòe cái quạt gỗ đàn hương ra, vừa phe phẩy gió vừa dừng ở chiếu nghỉ đợi tôi.
"Ai cũng biết lão tệ mà dì, nhưng mà mẹ con cứ thích đấy. Người ta nói là gì nhỉ? Ăn sơn hào hải vị nhiều rồi, thỉnh thoải muốn ăn cứt cho điều hòa dạ dày ruột..." Bước lên chiếu nghỉ, tôi đặt túi ở cả hai tay xuống đất, sau đó nhận lấy chai nước khoáng dì Uyển đưa, uống vài ngụm.
Dì Uyển gập quạt lại, gõ vào đầu tôi, nói: "Này, ăn với chả nói, dù sao cũng là mẹ con, Bách Tề Phong cứt thì cứt, nhưng ít ra lão cũng có chút cống hiến."
Tôi trả chỗ nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3378386/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.