Edit: OhHarry
Beta: Táo
Hình như anh hiểu lầm ở đâu rồi thì phải.
Tôi ngẫm lại cuộc trò chuyện vừa rồi của cả hai, xác định trong đó có chút hiểu lầm, nhưng khi chuẩn bị giải thích, tôi lại nảy sinh ý định xấu với khuôn mặt tức giận của Ma Xuyên.
"Nếu đúng là vậy thì anh sẽ làm gì?" Tôi nhìn hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, nói, "Nửa đêm anh không ngủ, chỉ muốn nắm tay em thôi ư?"
Thật sự anh ấy quá nhẫn nại, quá giỏi che giấu, nếu không dồn ép thì chẳng biết có giũ bỏ được điều gì không.
"... Anh sẽ làm gì ư? Anh sẽ, làm gì?" Anh nhắc lại từng câu từng chữ, mỗi từ gằn ra nghe vừa nặng nề lại vừa giận dữ, trông như thể không hiểu nổi sao tôi có thể thốt ra câu hỏi thế này.
Đột nhiên, anh kéo tay tôi đi ra ngoài.
Tôi tưởng anh định đuổi tôi đi nên không dám trêu nữa, vội nói: "Em đùa thôi em đùa thôi!"
Anh lờ đi, xăm xăm kéo tôi ra sau đền.
Khả năng quan sát vào ban đêm của người Tằng Lộc có vẻ rất tốt, đường tối như này tôi chẳng nhìn được gì mà Ma Xuyên lại đi phăm phăm như thể ban ngày, không do dự, chần chừ mảy may.
"Ma Xuyên, em đùa thật mà..." Anh sải bước thật dài khiến tôi phải loạng choạng đuổi theo, cổ tay còn bị tóm đau nên không khỏi thấy hơi sợ hãi.
Anh định đưa tôi đi đâu? Chắc anh không phát cáu vì lời lẽ bỉ ổi của tôi, muốn kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3378385/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.