Hôn được một lúc anh cảm nhận được oxy của cô gần hết anh mới luyến tiếc rời đôi môi đỏ mộng ấy, vừa ngừng hôn cô đã nhanh chóng hít oxy, hít lấy hít để, người cô giờ mềm nhũn ngã vào vòng ngực của anh.
Hơi ấm và tiếng nói của anh vang lên trên đỉnh đầu của cô ''Sao hả, còn cãi nữa không, cái miệng nhỏ của cậu nhìn vậy mà nói nhiều phết đấy.''
Cô vội cãi lại: ''Không phải tớ nói nhiều mà là tớ muốn cậu nói rõ cho tớ biết chuyện vừa nãy.''
Anh hờ hững đáp: “Tớ đã nói rồi không nói lại lần hai, cậu mà còn nói nữa là tớ hôn cậu tiếp đấy.''
Cô nghe vậy liền không nói nữa thấy vậy anh rất hài lòng liền nắm bàn tay nhỏ xinh của cô dẫn cô đi về lớp. Vừa vào lớp, tất nhiên cũng không tránh được những ánh mắt và lời bàn tán xung quanh vì chuyện vừa nãy quá bất ngờ mà.
Anh thì mặc kệ còn cô thì vẫn cúi đầu xuống. Đến giờ học, trong lớp một nhóm thì chăm chú học bài, còn nhóm thì cũng chăm chú đó nhưng...là chăm chú bàn tán về chuyện vừa nãy của Minh Thành và Minh Thư. Lúc này, Minh Thành nhìn Minh Thư vừa cười vừa nói:
''Có gì đâu, tớ cũng đã công khai rồi cần gì phải ngại, phải trốn tránh chứ.''
Cô thẹn quá hóa giận ''Cậu im đi, đừng nói nữa.''
Anh cười thầm trong lòng.
Đến giờ ra về, nam sinh, nữ sinh cùng nhau ra về nhưng nổi bật nhất vẫn là cặp đôi vừa nãy, tuy vẫn diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3486596/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.